Năm ngoái, anh đã thi đấu tại Olympic Paris 2024, sự kiện thể thao lớn nhất hành tinh. Cảm xúc của anh trong hành trình đó ra sao?
Trước hết, tôi cảm thấy vô cùng hạnh phúc khi đạt chuẩn A Olympic nhờ thành tích ở cự ly 800m bơi tự do nam tại ASIAD 19, mở ra cơ hội góp mặt tại đấu trường thể thao danh giá nhất hành tinh. Đó là niềm vinh dự lớn lao, bởi với bất kỳ vận động viên nào, Olympic luôn là đích đến cao nhất. Những ngày thi đấu tại đây để lại trong tôi nhiều kỷ niệm đáng nhớ, khi được trực tiếp gặp gỡ, trò chuyện với các huyền thoại bơi lội trong nước và quốc tế. Được lắng nghe, học hỏi từ họ không chỉ là niềm vui mà còn là nguồn cảm hứng mạnh mẽ để tôi tiếp tục nỗ lực và hoàn thiện mình hơn nữa.
Tính đến nay, Huy Hoàng là VĐV bơi lội Việt Nam duy nhất từng 2 lần liên tiếp góp mặt tại sự kiện này, từ Olympic Tokyo 2020 đến Olympic Paris 2024. Anh cũng xác lập rất nhiều kỷ lục tại ASIAD, SEA Games… Có bao giờ anh thấy mình đang gánh trên vai nhiều áp lực và trách nhiệm không?
Áp lực là điều không thể tránh khỏi, nhất là khi những kỳ vọng ngày một lớn dần. Năm 2017, sau khi giành HCV và phá kỷ lục tại SEA Games, tôi tin rằng sự nghiệp thể thao chuyên nghiệp của mình đã thực sự bắt đầu. Nhưng ngay sau ánh hào quang đó, những thử thách mới cũng ập đến. Dù không ngừng tập luyện, tôi vẫn không thể đạt được những mục tiêu mà bản thân và ban huấn luyện đã đề ra. Đã có lúc tôi hoài nghi chính mình: “Liệu lựa chọn con đường thể thao chuyên nghiệp có đúng không?”, “Mình nên dừng lại hay đi tiếp?”…
May mắn thay, chính sự động viên lặng lẽ từ gia đình và thầy cô đã vực tôi dậy. Tôi học cách đối mặt với thất bại, thiết lập lại mục tiêu và kiên trì theo đuổi. Những nỗ lực ấy cuối cùng đã được đền đáp. Khoảnh khắc đứng trên bục cao nhất, lắng nghe Quốc ca vang lên, và thấy sự tự hào ánh lên trong mắt những người luôn dõi theo tôi từ phía sau… đó là động lực lớn nhất để tôi tiếp tục chiến đấu. Với tôi, được thi đấu dưới màu cờ sắc áo Tổ quốc không chỉ là vinh dự, mà còn là lý do để không ngừng hoàn thiện bản thân.
BÀI LIÊN QUAN
Được đánh giá là kình ngư số một Việt Nam hiện nay, từng phá nhiều kỷ lục của bản thân và khu vực, không biết trong tương lai gần, còn “ngọn núi” nào anh muốn chinh phục không?
Trước mắt, mục tiêu lớn nhất của tôi là SEA Games 33, dự kiến diễn ra vào tháng 12 tới tại Thái Lan. Tôi sẽ dốc toàn lực cho kỳ đại hội này, với hy vọng có thể vượt qua giới hạn của bản thân, mang về nhiều tấm HCV cho Đoàn thể thao Việt Nam và một lần nữa được chứng kiến lá cờ đỏ sao vàng tung bay trên bục vinh quang.
Ở tuổi 25, có thể nói anh đã ghi được những cột mốc đáng nhớ trong sự nghiệp. Độ tuổi này cũng thường được xem là giai đoạn chuyển mình của các VĐV, nhiều người dần chuyển sang hướng dẫn, giảng dạy, đào tạo… Gần đây anh cũng tham gia một dự án đặc biệt ở vị trí hướng dẫn, đúng không?
Vâng, đây là hành trình rất ý nghĩa với tôi trong năm 2025. Nhận được lời mời của Trung ương Đoàn Thanh niên, tôi đã có cơ hội đến giao lưu và dạy bơi cho các em nhỏ vùng cao xã Ia Ka, huyện Chư Păh, tỉnh Gia Lai. Đây là hoạt động nằm trong khuôn khổ Chiến dịch Thanh niên tình nguyện Hè 2025 và Tháng hành động vì trẻ em 2025 với thông điệp: “Phòng chống đuối nước, tai nạn, thương tích, để đảm bảo quyền được sống của trẻ em”.
Anh đã có những hoạt động nào và trải nghiệm ra sao tại đây?
Trong những buổi gặp gỡ, tôi hướng dẫn các em kỹ thuật bơi cơ bản và cách xử lý khi gặp sự cố dưới nước. Điều khiến tôi xúc động nhất là dù thời tiết lúc đó có mưa và se lạnh, các em vẫn vô cùng háo hức, chăm chú lắng nghe và tích cực tập luyện. Không khí lớp học vì thế luôn sôi nổi, đầy năng lượng. Qua trải nghiệm này, tôi cảm nhận rõ ý nghĩa của việc mình đang làm. Là một người trẻ, tôi thấy hạnh phúc khi có thể đóng góp – dù là nhỏ bé – cho cộng đồng và cho tương lai an toàn hơn của các em nhỏ.
Chắc hẳn những khoảnh khắc đó cũng gợi anh nhớ về ký ức tuổi thơ?
Đúng vậy. Hồi nhỏ, tôi thường bơi ở sông Gianh gần nhà. May mắn là tôi được bố hướng dẫn cách bơi và phòng tránh đuối nước từ sớm, lại luôn có người thân, bạn bè bơi cùng nên cảm thấy rất an toàn. Còn ở đây, phần lớn các em đều là con em đồng bào dân tộc thiểu số, sống trong điều kiện còn nhiều thiếu thốn. Các em thường xuyên ra sông, suối, hồ để tắm nhưng lại không có kỹ năng đảm bảo an toàn. Mỗi khi nghe tin có em nhỏ bị đuối nước, tim tôi như thắt lại. Tôi chỉ mong nỗi đau đó sẽ không còn tái diễn thêm lần nào nữa.
Qua những buổi đứng lớp vừa qua, tôi hy vọng các em nhỏ đã trang bị được cho mình những kỹ năng cơ bản để tự bảo vệ bản thân khi gặp sự cố dưới nước. Nhưng hơn cả, tôi mong rằng những bài học đầu đời ấy sẽ khơi dậy trong các em niềm yêu thích với bộ môn bơi lội, biết đâu, từ đó, những ước mơ sẽ nảy mầm, dẫn lối cho thế hệ kế tiếp tôi, chị Ánh Viên và nhiều gương mặt tiêu biểu khác của bơi lội Việt Nam, tiếp tục tỏa sáng và góp phần làm rạng danh thể thao nước nhà.
Trong tương lai, nếu có điều kiện, tôi rất mong sẽ tiếp tục được đồng hành cùng những chương trình ý nghĩa như thế này, đặc biệt là tại các khu vực còn nhiều khó khăn, vùng sâu, vùng xa, nơi tình trạng đuối nước vẫn xảy ra thường xuyên và cần sự quan tâm, hỗ trợ kịp thời.
Nghe anh chia sẻ cảm xúc sau khi tham gia dự án này, tôi tự hỏi liệu cảm giác hạnh phúc khi giúp các em nhỏ tránh xa nguy hiểm có giống như khi anh đạt huy chương không?
Cả hai trải nghiệm đều mang lại cho tôi niềm hạnh phúc lớn lao, nhưng mỗi trải nghiệm lại chạm đến một tầng cảm xúc khác nhau. Khi giành được thành tích cao tại các giải đấu bơi lội, đó là cảm giác mãn nguyện sau những năm tháng rèn luyện khắc nghiệt, khi mọi nỗ lực và quyết tâm cuối cùng cũng được đền đáp. Còn khi dạy bơi cho các em nhỏ, niềm vui không chỉ đến từ sự sẻ chia kiến thức, mà còn từ ý nghĩa sâu xa hơn, đó là cảm giác mình đang góp phần nhỏ bé vào việc bảo vệ sự sống, chung tay vì cộng đồng, vì xã hội và vì tương lai của đất nước.