Bảo Trâm – Ca hát như bát nước đầy

Đăng ngày:

(Phái đẹp – ELLE) Bảo Trâm gây ấn tượng bởi sự non nớt, “chân ướt chân ráo” của người bắt đầu đi hát, nhưng khi nói chuyện với Trâm, ta sẽ thấy cô cũng là người chín chắn và chủ động trong mọi tình huống. Trâm thừa nhận: “Tôi nghiệp dư nhưng tố chất đó cũng là điểm mạnh”.

ca-hat-nhu-bat-nuoc-day-tn
Truyền hình thực tế chỉ mang lại giá trị bề nổi vào thời điểm đầu, con đường đi sau đó mới quan trọng. Trâm đã chuẩn bị hành trang gì để bước trên con đường tiếp theo?

Trước mắt, tôi muốn hoàn thiện kĩ năng ca hát của mình để có thêm sự chuyên nghiệp, kĩ thuật, giọng hát chín hơn và cả sự tự tin, bản lĩnh trên sân khấu. Tôi đang có dự định ra mắt một album nhạc trong thời gian tới để khán giả không lãng quên mình. Blues, Jazz sẽ là lựa chọn hàng đầu nhưng nói thật là tôi vẫn hơi phân vân, có một chút lo lắng và cảm thấy quá sức. Với tôi, mọi thứ mới bắt đầu và cần lên kế hoạch cụ thể, cẩn thận nhưng tôi sẽ linh hoạt để phù hợp với công việc, chứ không quá cứng nhắc.

Blues, Jazz chắc chắn sẽ không dành cho những ca sĩ non nớt. Khi xem những màn trình diễn của bạn ở Vietnam Idol mùa thứ 4, tôi vẫn thấy sự lóng ngóng và nghiệp dư…

Bản chất của tôi là như thế, tôi thuộc dạng không chuyên thì tránh sao được nghiệp dư. Tôi hiểu cuộc thi cần điều đó ở tôi và tôi cũng cần “sự nghiệp dư” để đến gần hơn với khán giả. Nhiều khi tôi không muốn cố tỏ ra chuyên nghiệp để làm gì, mà tôi giữ sự non nớt đó cho riêng mình, để đúng với bản chất. Suy cho cùng, dù có nghiệp dư hay sau này trở thành ca sĩ chuyên nghiệp, điều quan trọng nhất tôi mong muốn vẫn là khi hát, khán giả phải vỗ tay và đón nhận.

Và ca hát đến với bạn là một sự đưa đẩy ngẫu hứng, không tính toán?

Lúc được hát hay có cơ hội hát, tôi thấy thoải mái lắm. Tôi đăng kí đi thi một cách vô tư và không suy nghĩ cao siêu gì đâu. Chắc cứ nghĩ theo kiểu đó nên tôi cũng thấy tôi hơi nghiệp dư thật. Đôi khi, tôi thấy ca hát giống uống nước. Việc hát như một bát nước đầy, nếu không uống nước, sẽ cảm thấy rất khô khan.

Ở nhà tôi hay hát lắm, hát mọi chỗ, tôi cũng hay tham gia các cuộc thi nhỏ, không hẳn vì tôi muốn mọi người biết đến mà đơn giản, muốn giải tỏa cơn khát đang cồn cào trong người. Thường những kẻ tay ngang đến với một cuộc thi nào đó, sau đó có thành công, họ lột xác và nhanh chóng hòa nhập với những sự hào nhoáng, phù phiếm của showbiz.

Trâm có bao giờ sợ hãi những viễn cảnh đó? 

Tôi cũng từng cảm thấy rất lo lắng và mơ hồ về một thế giới hoàn toàn khác. Bố mẹ tôi cũng hơi bất an và tự hỏi, không biết liệu tôi có thể thích nghi được không nếu tôi thành công sau cuộc thi. Bố mẹ tôi là người nghiêm khắc, nhìn vào tôi, họ nghĩ tôi là đứa được chiều chuộng, nhưng đúng ra, bố mẹ không chiều mà quan tâm đến những chuyện xác đáng của con cái. Bố mẹ cũng cảm nhận tôi đã trưởng thành và chín chắn hơn khi tôi rời xa gia đình và sống với đúng đam mê và con người thật của mình, nói đúng ra, sợ hãi đã bị khỏa lấp bởi chính quyết tâm.

Tôi luôn tự tin về những giá trị thật trong bản chất của mỗi con người, từ đó tôi nghĩ mình đủ mạnh mẽ để có thể thích nghi được bằng những gì thuộc về bản chất con người mình.

icons8-bell-90
Luôn giữ kết nối! Đăng ký để ELLE chia sẻ cùng bạn những bài viết thú vị.
XEM THÊM
no more
Cập nhật thông tin mới nhất
Nhiều ưu đãi, quà tặng đặc biệt
Cơ hội tham dự những sự kiện của ELLE
x