
Kỷ niệm hay quá khứ
Những gì đã đi qua, không bao giờ tìm lại được, nếu đẹp đẽ thơ mộng người ta sẽ gọi là kỷ niệm, phần còn lại là quá khứ.
Những gì đã đi qua, không bao giờ tìm lại được, nếu đẹp đẽ thơ mộng người ta sẽ gọi là kỷ niệm, phần còn lại là quá khứ.
Có những chuyến đi để khám phá chân trời xa mới, nhưng cũng có dặm đường để trở về gặp lại những thân thuộc. Có khi ta muốn nhìn thấy bao mới mẻ, nhưng cũng có khi ta chỉ muốn thấy mọi thứ vẫn nguyên vẹn như xưa, dù bao dời đổi. 6 năm trước, tôi đến với thế giới tao nhã của Menard Nhật Bản. Từ đó đến nay, cuộc sống ngoài kia có biết bao biến động, trầm luân. Tôi tự hỏi nơi đó có còn như xưa? Dâu bể có nghiến nát vũ trụ mơ mộng và đẹp đến siêu thực đó? Mùa Hè năm nay, tôi đã đi tìm câu trả lời cho riêng mình.
Pù Luông - trong tiếng Thái nghĩa là “đỉnh núi” - được bao quanh bởi màu xanh thăm thẳm của đại ngàn, là nơi mà ai đến rồi cứ vương vấn mãi chẳng muốn rời đi.
Những năm gần đây, nhờ vào sự phát triển của chủ nghĩa sống xanh, truyền thông và những công ty thương mại đa dạng lĩnh vực đã có những diễn ngôn tích cực định hướng thói quen bảo vệ môi trường của người tiêu dùng. Tuy đây là một tín hiệu đáng mừng cho tương lai, thế nhưng, một vài hoạt động và thói quen tiêu dùng được nhiều người thực hiện không thực sự giúp ích cho môi trường.
[Tạp chí Phái đẹp ELLE - số tháng 4/2018] ELLE Việt Nam sẽ giới thiệu cho bạn những quyển sách hay nhất trong tháng 4 năm nay.
Những phương pháp giúp cắt đứt triệu chứng say xe đến những phương pháp tự nhiên đầy hiệu quả… đều được chia sẻ.
Không hổ danh là nữ ca sĩ GenZ kế thừa và tiếp nối văn hoá truyền thống, Phương Mỹ Chi gửi đến khán giả hình ảnh thứ 3 trong album “Vũ trụ Cò bay", music video “Gối Gấm". Đây là MV tiếp tục khẳng định sự đa tài, tình yêu văn hoá truyền thống ăn sâu trong máu của Phương Mỹ Chi - một singer - songwriter thế hệ mới khi cô vừa tham gia sáng tác, vừa thể hiện điệu múa dân gian Việt Nam - múa chén vô cùng điêu luyện.
Sáng, Sài Gòn ráo tạnh sau cơn mưa dầm đêm qua, chỉ còn chút se lạnh đầu ngày. Mọi thứ diễn ra bình thường như nó vốn dĩ. Nhưng cách đây gần 500km, hàng ngàn người dân vùng Nam Trung Bộ vẫn chưa hết bàng hoàng vì bão Damrey lại tiếp tục oằn mình vì lũ. Những ngày cuối năm toàn tin buồn.
Cuộc thi “Văn học tuổi 20” lần thứ I bắt đầu từ năm 1994. Qua 7 lần tổ chức, cuộc thi ngày càng được hưởng ứng rộng rãi, đã gặt hái những thành tựu đáng khích lệ và có sức lan tỏa mạnh mẽ.
Dự định tổ chức một buổi phỏng vấn với vị đạo diễn mình ngưỡng mộ không thực hiện được do thời gian hạn hẹp, nhưng bù lại, tôi có những ngày được học cùng anh, và được nhìn anh với một khoảng cách gần hơn...
Du lịch chậm, du lịch bền vững hay du lịch với sự trợ giúp của AI là xu hướng được ưa chuộng từ vài năm trở lại đây và không hề có dấu hiệu giảm nhiệt. Dưới sự tác động của biến đổi khí hậu và ô nhiễm tiếng ồn ngày càng tăng, hai xu hướng du lịch được dự đoán sẽ bùng nổ trong năm nay là du lịch về đêm và du lịch tĩnh lặng.
(Phái đẹp – ELLE) Trở thành trợ lý của ông trùm nhà Chanel là công việc mơ ước, nhưng không dờnh cho những kẻ yếu tim. Alix, phóng viên của ELLE đã thử làm trợ lý tập sự cho Karl...
Xa nhau rét mướt cũng gằn lên cơn mong đợi. Xa nhau nắng rát cũng thổn thức lên bầu yêu thương. Xa nhau biển mênh mông cũng chỉ khoanh vòng một trái tim. Cho anh được gọi tên em là “áo dài” để khỏa lấp nỗi nhớ của người xa hương! Sang tháng 12 rồi phải không em? Thế là khoảng cách thời gian anh về nước được rút ngắn dần. Cuối năm ai cũng bận bịu, chắc em cũng thế “áo dài” nhỉ? Anh nhớ em, nhớ rất nhiều! Đêm nào cũng ngóng thời gian trôi chậm lại hai tiếng để hai mũi giờ kéo lại gần nhau, để được nói cùng em nhiều hơn nữa. Em à! Tết năm nay, em sẽ một mình với những hò vui nhộn nhịp. Đừng buồn em nhé! Anh ở nơi xa, một khoảng mênh mông không chốn quen thuộc. Anh lang thang trên đường phố, đôi bàn tay run cầm cập, mưa hắt hiu nhỏ từng giọt nước đọng trên mái nhà chờ xe bus. Anh đã tập làm bạn với nỗi cô đơn nơi xứ người và anh còn phải cố gắng rất nhiều để bắt kịp với môi trường mới. Nếu cho anh chọn lại, anh vẫn chọn em, “áo dài ạ”. Tuy thân xác anh đang ở đất khách nhưng em ơi, với anh đó chỉ là sự sống nhờ, học nhờ để tiếp thu nền khoa học tiên tiến. Anh nhớ lắm cánh đồng lúa quê mình, anh khao khát được uống một cốc mía đá hay tách trà xanh. Anh luôn tìm kiếm một thoáng Hồ Gươm để lòng mình bớt đi nỗi nhớ quê hương, nỗi nhớ buổi chiều hai đứa mình tung tăng dạo bước. Dáng em mặc chiếc áo dài thục nữ, thướt tha, gió tung bay tà áo, anh chạy dọc chạy ngang tìm kiếm một góc chụp đẹp. Đông đến rồi sẽ sang xuân em nhỉ? Mùa cưới bắt đầu từ những cơn gió heo may dịu dàng, công viên Bách Thảo một năm về trước rất nhiều đôi chụp ảnh kết duyên, lúc đó anh có hỏi “Bao giờ mình sẽ thế này hả em?”, anh nhớ “áo dài” cười thẹn thùng không trả lời anh. Mùa đông bên này rét hơn quê mình em ạ, có tuyết rơi, lạnh nên anh đều đi lại bằng xe bus hoặc tàu điện. Anh gói kĩ, giữ gìn tấm ảnh em mặc chiếc áo dài, mái tóc tung bay theo chiều gió xinh xinh, rất Việt Nam. Anh có những người bạn mới, ở trường cũng đến hơn chục du học sinh người Việt, bao lần anh giật mình khi thấy bóng em vụt qua tà áo dài các bạn anh mặc. Người dân bản xứ cũng thích áo dài lắm em ạ, họ cũng như em xúng xính chạy nhảy để có bức ảnh đẹp. Có thể cô gái ấy mặc chiếc áo dài đẹp thật nhưng anh vẫn thấy thiếu nét gì ấy khác với “áo dài” của anh! Ngắm tấm hình của “áo dài” anh nhìn ra tất cả sự khác biệt không lẫn vào đâu được. Chiếc áo dài tôn thêm vẻ đẹp mà có lẽ chỉ người con gái Việt mặc thì chiếc áo mới thực sự toát hết được nét dịu dàng, kiêu xa. Tuyết rơi, lạnh lắm em ạ! Thân xác lạnh nhưng tâm hồn anh không lạnh bởi con tim anh luôn nhận được luồng hơi ấm thổi qua muôn trùng đại dương, hơi ấm ấy là của em và của gia đình anh, hơi ấm ấy là ý chí kiên cường được hun đúc từ hồn của dân tộc. Anh mơ màng trong giấc ngủ, đôi chân vội vã bước để tránh cơn đông rét mướt, bỗng anh nhìn thấy một cô gái mặc chiếc áo dài cũng đang bước nhanh phía trước. Anh đuổi theo, thấy có người lạ cô ấy chạy nhanh, anh cố hết sức chạy thục mạng mà không đuổi kịp, anh mệt dừng lại thở hổn hển….Cậu bạn ở chung phòng kéo hết chăn, anh tỉnh giấc. Hóa ra chỉ là mơ! Em vẫn còn đó, em không chạy mất.Chỉ tại anh nhớ em quá thôi, mùa đông này em nhớ mặc ấm, anh sẽ gửi cho em mỗi ngày một ngọn nến hồng, em nhớ thắp đều em nhé. “Áo dài” ơi!
Liệu ta có thể mạo hiểm vượt thoát khỏi cuộc sống thường ngày để trải nghiệm tầm cao mới về nhận thức? Trong tác phẩm Metahuman – Siêu Nhân Loại, Deepak Chopra cho rằng việc vươn tới một nhận thức cao hơn là điều hoàn toàn có thể.
Khi nhắc tới mảnh đất Macedonia, nhiều người bạn của tôi đã không khỏi ngạc nhiên về sự tồn tại của một đất nước nằm lọt thỏm giữa Đông Âu và Nam Âu, một quốc gia với dân số còn ít hơn một quận trung tâm Sài Gòn. Sẽ chẳng thể tin nổi một ngày nào đó chúng tôi lại đặt chân tới đây.
Cùng nhìn lại "lịch sử" phong cách của nữ ca sĩ Britney Spears với những thăng trầm, khen chê đáng nhớ.
Trở lại màn ảnh rộng với phần phim mới, "Na Tra: Ma Đồng Náo Hải" không chỉ kể tiếp câu chuyện về vị thần nổi loạn mà còn mở ra một thế giới thần thoại hoành tráng với những nhân vật bí ẩn và xung đột gay cấn chưa từng có.
ELLE Việt Nam giới thiệu đến bạn những quyển sách hay nhất trong tháng 5 năm nay.