Kết quả tìm kiếm: giao tiep xa hoi

bài viết liên quan

Một chút suy tư về cuộc sống

Khi xem phim, tôi rất dễ xúc động, dễ khóc ở những đoạn nói về tình cảm gia đình, kí ức tuổi thơ đã xa hay nhìn thấy sự chia ly của gia đình, người thân, những đứa trẻ.

10/05/2015
Những thay đổi trong ngành thời trang

4 khuôn mẫu đang dần được phá bỏ trong ngành thời trang hiện đại

Ngành thời trang đang trải qua nhiều sự thay đổi lớn. Bên cạnh phát triển bền vững, người mẫu đa dạng đang là một xu thế nổi bật khác. Giới chuyên gia đánh giá, đây không chỉ là xu hướng mà sẽ trở thành một yếu tố bắt buộc đối với mọi thương hiệu thời trang trong tương lai.

23/10/2019
tac pham nghe thuat duong dai

Nghệ thuật đương đại trên đường phố châu Phi

Những tác phẩm của Robin Rhode là sự lồng ghép cực kì tinh tế và ấn tượng giữa chủ nghĩa biểu thị với những vấn đề xã hội – kinh tế, khiến cho người xem có cảm giác như đang đi lạc vào những thế giới ảo mộng khác nhau.

22/09/2015

5 kiểu băng đô là giải pháp cho ngày tóc “khó chiều”

Từ sàn diễn lộng lẫy đến phong cách đường phố của những ngôi sao nổi tiếng, băng đô đã trở thành món phụ kiện "must-have" không thể thiếu trong năm nay. Với khả năng biến hóa đa dạng, băng đô mang đến cho bạn vô vàn phong cách ấn tượng.

07/06/2024

Áo dài ơi!

Xa nhau rét mướt cũng gằn lên cơn mong đợi. Xa nhau nắng rát cũng thổn thức lên bầu yêu thương. Xa nhau biển mênh mông cũng chỉ khoanh vòng một trái tim. Cho anh được gọi tên em là “áo dài” để khỏa lấp nỗi nhớ của người xa hương! Sang tháng 12 rồi phải không em? Thế là khoảng cách thời gian anh về nước được rút ngắn dần. Cuối năm ai cũng bận bịu, chắc em cũng thế “áo dài” nhỉ? Anh nhớ em, nhớ rất nhiều! Đêm nào cũng ngóng thời gian trôi chậm lại hai tiếng để hai mũi giờ kéo lại gần nhau, để được nói cùng em nhiều hơn nữa. Em à! Tết năm nay, em sẽ một mình với những hò vui nhộn nhịp. Đừng buồn em nhé! Anh ở nơi xa, một khoảng mênh mông không chốn quen thuộc. Anh lang thang trên đường phố, đôi bàn tay run cầm cập, mưa hắt hiu nhỏ từng giọt nước đọng trên mái nhà chờ xe bus. Anh đã tập làm bạn với nỗi cô đơn nơi xứ người và anh còn phải cố gắng rất nhiều để bắt kịp với môi trường mới. Nếu cho anh chọn lại, anh vẫn chọn em, “áo dài ạ”. Tuy thân xác anh đang ở đất khách nhưng em ơi, với anh đó chỉ là sự sống nhờ, học nhờ để tiếp thu nền khoa học tiên tiến. Anh nhớ lắm cánh đồng lúa quê mình, anh khao khát được uống một cốc mía đá hay tách trà xanh. Anh luôn tìm kiếm một thoáng Hồ Gươm để lòng mình bớt đi nỗi nhớ quê hương, nỗi nhớ buổi chiều hai đứa mình tung tăng dạo bước. Dáng em mặc chiếc áo dài thục nữ, thướt tha, gió tung bay tà áo, anh chạy dọc chạy ngang tìm kiếm một góc chụp đẹp. Đông đến rồi sẽ sang xuân em nhỉ? Mùa cưới bắt đầu từ những cơn gió heo may dịu dàng, công viên Bách Thảo một năm về trước rất nhiều đôi chụp ảnh kết duyên, lúc đó anh có hỏi “Bao giờ mình sẽ thế này hả em?”, anh nhớ “áo dài” cười thẹn thùng không trả lời anh. Mùa đông bên này rét hơn quê mình em ạ, có tuyết rơi, lạnh nên anh đều đi lại bằng xe bus hoặc tàu điện. Anh gói kĩ, giữ gìn tấm ảnh em mặc chiếc áo dài, mái tóc tung bay theo chiều gió xinh xinh, rất Việt Nam. Anh có những người bạn mới, ở trường cũng đến hơn chục du học sinh người Việt, bao lần anh giật mình khi thấy bóng em vụt qua tà áo dài các bạn anh mặc. Người dân bản xứ cũng thích áo dài lắm em ạ, họ cũng như em xúng xính chạy nhảy để có bức ảnh đẹp. Có thể cô gái ấy mặc chiếc áo dài đẹp thật nhưng anh vẫn thấy thiếu nét gì ấy khác với “áo dài” của anh! Ngắm tấm hình của “áo dài” anh nhìn ra tất cả sự khác biệt không lẫn vào đâu được. Chiếc áo dài tôn thêm vẻ đẹp mà có lẽ chỉ người con gái Việt mặc thì chiếc áo mới thực sự toát hết được nét dịu dàng, kiêu xa. Tuyết rơi, lạnh lắm em ạ! Thân xác lạnh nhưng tâm hồn anh không lạnh bởi con tim anh luôn nhận được luồng hơi ấm thổi qua muôn trùng đại dương, hơi ấm ấy là của em và của gia đình anh, hơi ấm ấy là ý chí kiên cường được hun đúc từ hồn của dân tộc. Anh mơ màng trong giấc ngủ, đôi chân vội vã bước để tránh cơn đông rét mướt, bỗng anh nhìn thấy một cô gái mặc chiếc áo dài cũng đang bước nhanh phía trước. Anh đuổi theo, thấy có người lạ cô ấy chạy nhanh, anh cố hết sức chạy thục mạng mà không đuổi kịp, anh mệt dừng lại thở hổn hển….Cậu bạn ở chung phòng kéo hết chăn, anh tỉnh giấc. Hóa ra chỉ là mơ! Em vẫn còn đó, em không chạy mất.Chỉ tại anh nhớ em quá thôi, mùa đông này em nhớ mặc ấm, anh sẽ gửi cho em mỗi ngày một ngọn nến hồng, em nhớ thắp đều em nhé. “Áo dài” ơi!

05/02/2015