Văn hóa / Thế giới văn hóa

6 điều thú vị về “Good Boy” – phim kinh dị từ góc nhìn của một chú chó

Tác phẩm đầu tay của đạo diễn Ben Leonberg, “Good Boy”, khiến giới phê bình chú ý ngay tại buổi ra mắt toàn cầu ở Liên hoan phim SXSW 2025. Phim cũng là lời tri ân thầm lặng của ông dành cho loài vật trung thành nhất với con người.

Nhân vật chính – chú chó Indy theo chân chủ nhân Todd (Shane Jensen) chuyển đến ngôi nhà hẻo lánh của người ông quá cố để tĩnh dưỡng, cả hai nhanh chóng đối mặt với một sự hiện diện đen tối. Todd bắt đầu rơi vào trạng thái bất thường, còn Indy bằng bản năng trung thành và nhạy cảm trở thành sinh vật duy nhất cảm nhận được mối đe dọa đang len lỏi quanh chủ của mình. Không còn ai để kêu cứu, chú chó nhỏ buộc phải trở thành người bảo vệ duy nhất, chiến đấu chống lại thứ bóng ma vô hình đang đe doạ người mà nó yêu thương. Dưới đây là 6 điều thú vị làm nên sức hút của Good Boy. 

Phim kinh dị good boy nhân vật chính: chú chó indy
Good Boy khiến giới phê bình chú ý ngay tại buổi ra mắt toàn cầu ở Liên hoan phim SXSW 2025. (Ảnh: IMDb)

Đạo diễn là “tập Sự” và “ngôi sao” là chú chó nhà

Ben Leonberg là đạo diễn kiêm đồng biên kịch (với Alex Cannon) của phim, đồng thời là chủ của chú chó Indy ngoài đời. Với Good Boy, Ben Leonberg biến nỗi lo quen thuộc của những người nuôi thú cưng thành cảm hứng sáng tạo. Ông chia sẻ rằng ý tưởng bắt nguồn từ những khoảnh khắc tưởng chừng vô hại: khi chú chó của mình bỗng sủa vang vào khoảng không, hoặc nhìn chằm chằm vào một góc phòng không có gì cả.

“Bất kỳ ai từng nuôi chó đều hiểu cảm giác đó,” Leonberg nói trong cuộc phỏng vấn với Polygon. “Chúng ta biết có thể chỉ là phản ứng bản năng, nhưng trí tưởng tượng con người thì không chịu dừng lại ở đó. Nó bắt đầu tự hỏi: nếu thực sự có ‘thứ gì đó’ mà ta không thấy thì sao?” Chính từ nỗi ám ảnh mơ hồ ấy, Good Boy ra đời.

chú chó indy trong good boy
Good Boy là tác phẩm đầu tay của đạo diễn Ben Leonberg.

Indy – diễn viên chó thật, không có CGI thay thế

Không như đa số phim dùng kỹ xảo, Good Boy sử dụng một chú chó thật. Chú tên là Indy, thuộc giống Nova Scotia Duck Tolling Retriever – một giống chó săn vịt cỡ vừa, có bộ lông màu nâu đỏ hạt dẻ, vóc dáng linh hoạt, thông minh và rất biểu cảm. Giống chó này nổi tiếng nhờ bản năng săn mồi mạnh, tính tò mò. 

Toàn bộ cảm xúc, hành vi, sự sợ hãi hay rụt rè đều là thật, được ghi lại bằng máy quay cầm tay và ánh sáng tự nhiên. Leo­n­berg và nhóm sản xuất quyết định đặt máy quay ở “mức thấp” – chỉ khoảng tầm nhìn của Indy và thậm chí con người trong phim thường bị cắt khung hoặc chỉ thấy từ dưới lên. Phim mô phỏng tầm nhìn, độ rung và quỹ đạo di chuyển tự nhiên của một con vật. Đây là ý tưởng khá thú vị, khi nỗi sợ được cảm nhận qua ánh nhìn vô ngôn, bản năng và hạn chế nhận thức của động vật. Cách kể này gợi nhớ phong cách subjective camera trong Lady in the Lake (1947).

Ông nói rằng “chúng tôi muốn phim được nhìn từ góc nhìn một chó – không phải chó nói chuyện, mà chó cảm nhận”. Nhờ đó, khán giả bị đưa vào thế “người theo dõi” chú chó, chúng ta nhìn cái thế giới mà chú ấy nhìn, lắng nghe cái chú ấy lắng nghe và điều đó gây hiệu ứng kinh dị khác biệt.

chú chó indy trong phim good boy
Indy, thuộc giống Nova Scotia Duck Tolling Retriever – một giống chó săn vịt cỡ vừa. 

Quá trình sản xuất kéo dài, linh hoạt với “diễn viên bốn chân”

Điều thú vị tiếp theo ở Good Boy là: Indy không phải diễn viên, và cũng chẳng thể diễn. Toàn bộ sức sống của bộ phim đến từ cách đạo diễn Ben Leonberg quan sát, thấu hiểu và dựng nên câu chuyện xoay quanh chú chó thật ngoài đời của mình. Không có kịch bản hay những cú ra hiệu trong hậu trường, Good Boy được tạo nên từ hàng loạt cảnh quay dài, sự kiên nhẫn trong ghi hình và khả năng biên tập linh hoạt để biến hành vi ngẫu nhiên của Indy thành mạch cảm xúc có chủ đích. Câu chuyện được viết và dàn dựng để tận dụng tối đa những phản ứng tự nhiên ấy, từ cách Indy nghiêng đầu nghe ngóng đến dáng điệu chậm rãi khi cảm thấy bất an.

Leonberg chia sẻ rằng việc quay phim bị chi phối hoàn toàn bởi khả năng của chú chó: mỗi ngày chỉ quay 1-3 giờ. Cả phim được quay trong khoảng 3 năm, hơn 400 ngày quay tính tổng. Họ thậm chí xây dựng và sắp xếp cảnh quay sao cho được sinh ra từ thói quen và phản ứng của Indy, hơn là ép chú chó “diễn” như diễn viên người. 

Trong quá trình dựng, mỗi ánh nhìn hay chuyển động của Indy đều được ghép nối khéo léo để khán giả tự cảm nhận rằng chú đang suy nghĩ, phản ứng, hay sợ hãi. Điện ảnh vốn là nghệ thuật của sự liên tưởng,” Leonberg nói. “Khi ta cắt từ ánh mắt của Indy sang vật thể mà nó đang nhìn, khán giả lập tức lấp đầy khoảng trống bằng cảm xúc của chính họ. Và điều may mắn là, Indy có bản năng khiến người xem tin vào điều đó.”.

phim kinh dị Good Boy được tạo nên từ hàng loạt cảnh quay dài, sự kiên nhẫn trong ghi hình và khả năng biên tập linh hoạt.
Good Boy được tạo nên từ hàng loạt cảnh quay dài, sự kiên nhẫn trong ghi hình và khả năng biên tập linh hoạt.

Nỗi ám ảnh từ sự bất lực

Điểm độc đáo của phim là nỗi sợ đến từ sự không thể giao tiếp. Indy thấy, nghe, và phản ứng trước những điều siêu nhiên mà con người không nhận ra. Sự bất lực ấy – không thể cảnh báo chủ nhân, tạo nên một nỗi kinh hoàng và tuyệt vọng. Nỗi sợ không đến từ những cú hù dọa thông thường, mà từ cảm giác mong manh của một sinh vật nhỏ bé đang cảm nhận sự hiện diện vô hình đe dọa người chủ thân yêu.

Phim có thời lượng ngắn – 73 phút – nhưng là một lựa chọn có chủ đích. Ben Leonberg cố tình giữ phim ở mức gần như “đoạn phim ký ức” hơn là một câu chuyện trọn vẹn. Cấu trúc ngắn tạo nên cảm giác như ta đang xem những mảnh rời trong tâm trí một chú chó – rời rạc nhưng ám ảnh.

chú chó indy trong good boy
Cấu trúc ngắn tạo nên cảm giác như ta đang xem những mảnh rời trong tâm trí một chú chó.

Thông điệp về lòng trung thành và tình yêu vô điều kiện trong “Good boy”

Good Boy cũng cho thấy bi kịch của sự trung thành: chú chó không hiểu vì sao chủ mình thay đổi, không hiểu vì sao bóng tối kéo đến, chỉ biết rằng phải bảo vệ người đó bằng mọi giá. Good Boy không đặt trọng tâm vào việc Indy có thực sự chiến thắng thế lực siêu nhiên hay không. Với Leonberg, đó chưa bao giờ là câu hỏi chính. Nỗi kinh hoàng lớn nhất với một chú chó không phải là ma quỷ mà là nguy cơ mất đi người chủ mà nó yêu thương. 

Tình cảm giản dị mà chân thành của Indy được thể hiện qua từng ánh nhìn, bước chạy, và tiếng rên lo lắng của Indy. Đó là tình yêu trung thành đến mức thánh thiện – một tình cảm khiến khán giả, dù không tin vào siêu nhiên, vẫn cảm thấy nghẹn ngào. Bộ phim vì thế chọn cách tập trung vào hành trình kiên định của Indy – một sinh linh nhỏ bé nhưng mang trong mình ý chí bảo vệ thuần khiết, vô điều kiện.

Tình cảm giản dị mà chân thành của Indy được thể hiện qua từng ánh nhìn, bước chạy, và tiếng rên lo lắng của Indy.
Tình cảm giản dị mà chân thành của Indy được thể hiện qua từng ánh nhìn, bước chạy, và tiếng rên lo lắng của Indy.

“Good boy” Ảnh hưởng từ phong cách “lo-fi horror” 

Good Boy mang dấu ấn đặc trưng của lo-fi horror – một nhánh con của dòng phim kinh dị siêu nhiên. Phim tận dụng sự tối giản, ánh sáng yếu, không gian nhỏ để đánh thức trí tưởng tượng người xem. “Không cho thấy” lại đáng sợ hơn “cho thấy”. Trong suốt bộ phim, Leonberg duy trì nhịp điệu chậm và cách quay gần như bất động. Với máy quay thường ở độ cao ngang tầm thân, khiến Todd luôn hiện ra một phần – đôi chân, bàn tay, hay chiếc bóng chập chờn trong ánh sáng yếu ớt. 

Ống kính tầm thấp, tiếng thở, tiếng chân, và âm thanh môi trường được xử lý để tạo cảm giác lạc lõng, khiến khán giả “thấy” như một con vật hoang. Ngược lại, khung cảnh xung quanh – những hành lang trống, tiếng gió rít qua cửa sổ, rừng cây lay động – trở thành nhân vật thứ ba, góp phần khắc họa nỗi cô lập. Bộ phim gần như giao toàn bộ vai trò “dẫn truyện” cho giác quan của Indy: thính giác bén nhạy nhận ra tiếng cửa kẽo kẹt, vật kim loại va chạm, hay âm thanh the thé len qua bóng tối. Hơn thế, nhịp phim chậm, đan xen với những thước phim mờ ảo về cách nhồi bông thú hay phim kinh dị hạng B trên tivi, chúng hòa vào nhau, tạo nên một thế giới méo mó – nơi ranh giới giữa ký ức, thực tế và ảo giác gần như không còn phân định.

Good Boy mang dấu ấn đặc trưng của lo-fi horror.
Good Boy mang dấu ấn đặc trưng của lo-fi horror.

Tựu trung, Good Boy tỏa sáng nhờ ý tưởng độc đáo, thông điệp nhân văn. Phim kết hợp mỹ học lo-fi horror, khai thác âm thanh, ánh sáng tự nhiên và không gian trống để tạo cảm giác rùng rợn. Đây là lựa chọn lý tưởng cho những ai yêu thích kinh dị tâm lý hay muốn xem để hiểu hơn “người bạn bốn chân” của mình.


Xem thêm

Đạo diễn “Khế ước bán dâu” Lê Văn Kiệt: Phim kinh dị không chỉ để hù dọa, mà để khán giả đặt câu hỏi

[Review phim] “Sweet Home 3”: Cái kết “đuôi chuột” cho loạt phim kinh dị về ngày tận thế

[Review phim] “Unmasked”: Phim kinh dị điều tra bóc tách góc khuất của ngành báo chí


 

Nhóm thực hiện

Bài: Hoàng Thúy Vân

BÌNH LUẬN (0)