Điểm hẹn không thể bỏ lỡ của các tín đồ phim hành động lúc này? Chắc chắn là những suất chiếu Nhiệm vụ: Bất khả thi – Nghiệp báo cuối cùng (Mission: Impossible – The Final Reckoning). Dù đến ngày 30/05 phim mới chính thức khởi chiếu tại Việt Nam, chỉ riêng các suất chiếu sớm ngày 28–29 đã giúp bộ phim nhanh chóng cán mốc doanh thu 5 tỷ đồng – một con số ấn tượng, đủ để phản ánh sức hút khổng lồ của phần phim được xem là cái kết cho cả chuỗi hành trình kéo dài gần ba thập kỷ, bắt đầu từ năm 1996, của biểu tượng hành động Ethan Hunt (Tom Cruise).

Những mối nguy xứng tầm màn “Grand Finale”: Hiểm họa trí tuệ nhân tạo và Thế chiến III
Phần phim trước, Nhiệm vụ: Bất khả thi – Nghiệp báo, đã giới thiệu khán giả đến với Thực thể (Entity) – một trí tuệ nhân tạo sử dụng trong tình báo – đột nhiên có tri giác và nổi loạn, với quyền năng có thể làm lũng đoạn mạng lưới và đem đến tận thế hạt nhân toàn cầu.
Thời điểm Thực thể được giới thiệu, đã có những phản hồi cho rằng phản diện này có không hấp dẫn bằng những tên điệp viên hai mang hay khủng bố trước đó cả về mặt thiết lập nhân vật lẫn tạo hình: Một khối trí tuệ không có hình dạng người cụ thể không thể nào so bì với những tên trùm với vũ khí hạng nặng đối đầu trực diện với Ethan Hunt.
Đến Nhiệm vụ: Bất khả thi – Nghiệp báo cuối cùng, khán giả mới nhận ra những gì Thực thể làm được ở phần phim trước chỉ là màn dạo đầu. Giờ đây, Thực thể có hẳn cho mình một hội cuồng tín ở khắp nơi – những người sẵn sàng trở thành vũ khí của nó để ám sát Ethan Hunt, bạn bè anh và giới chức. Hơn hết, thứ năng lực giả dạng, thao túng của nó dần khiến con người tự hoài nghi lẫn nhau.
Còn điều gì đáng sợ hơn, khi ta có thể liên kết tình tiết này với những nội dung AI đang bóp méo sự thật ở đời thực, thứ mà ai cũng có thể rơi vào chiếc bẫy lừa lọc đó, miễn là họ có kết nối với internet? Câu nói “Chúng ta đang sống trong thực tại của Thực thể” được lặp lại xuyên suốt bộ phim, một lời gợi nhắc ngắn gọn về sự chênh lệch sức mạnh giữa phe thiện, phe ác trong phần phim cuối, một nỗi sợ hiện sinh trước sự bé nhỏ của con người với chính thứ mà họ tạo ra.
Tham vọng của Thực thể là thu phục thế giới vào tay nó, hoặc hủy diệt một thế giới bất tuân. Với khả năng thâm nhập vào hệ thống hạt nhân trên toàn thế giới, nó đem đến một mối nguy lơ lửng cũng rất gần với đời thực: Thế chiến III. Bối cảnh sau đó của phim cũng vì thế mà kết hợp cùng nhiều yếu tố quân đội, thể hiện trong một nhiệm vụ mang quy mô hoành tráng và cần thận trọng nhất trong toàn bộ series hành động này.
Những tình tiết viễn tưởng tiến gần đến chiến tranh thế giới như vậy không còn lạ với phim Hollywood, những Nhiệm vụ: Bất khả thi – Nghiệp báo cuối cùng triển khai với rất nhiều điểm đáng khen. Từ những chi tiết như hóa trang, dựng ánh sáng sao cho thấy được lớp mồ hôi rất mỏng trên những vị tướng trong khoảnh khắc then chốt, khí chất trang nghiêm và quyết đoán của những nhân vật chỉ huy quân sự như Chuẩn đô đốc Neely (Hannah Waddingham), đại úy Jack Bledsoe (Tramell Tillman)… đã đóng góp rất nhiều cho bầu không khí căng thẳng của phim.
Nhịp độ phim và âm thanh cũng làm nên trải nghiệm khiến khán giả phải bồn chồn trên ghế ngồi. Nổi bật nhất là phân đoạn Thực thể cho Ethan thấy viễn cảnh khi các cường quốc nhắm đầu đạn hạt nhân vào nhau dưới sự thao túng của nó qua một loạt đoạn cắt ngắn và liên tục, tiếp nối bằng một phân đoạn quay lại phản ứng của Ethan với hiệu ứng âm thanh mô phỏng triệu chứng mất thính giác tạm thời hậu cơn hoảng loạn (panic attack) – một điểm “nắm thóp” hoàn hảo tâm lý lo lắng của con người trước chủ đề chiến tranh.
BÀI LIÊN QUAN
ÍT HÀNH ĐỘNG HƠN DỰ KIẾN, “Nhiệm VỤ: Bất khả thi – NGHIỆP BÁO CUỐI CÙNG” vẫn đầy bất ngờ
Với một phản diện là trí tuệ nhân tạo có khả năng thao túng mạng lưới toàn cầu, kéo theo viễn cảnh thảm họa cấp độ Thế chiến, Ethan Hunt cùng các cộng sự cần phải có một kế hoạch phức tạp và điên rồ. Bộ phim vì thế mà dành rất nhiều thời gian cho những cuộc đối thoại lý giải đường đi nước bước và nhiệm vụ của mỗi nhân vật, đào sâu vào công đoạn chuẩn bị hơn là hành động thực thụ, kể cả khi đã qua được nửa thời lượng phim. Dù đã rất khéo sử dụng lối kể chuyện song song và chuyển cảnh liên tục để giữ lấy sự tập trung của khán giả, nhưng mạch phim bị kéo dài bởi những màn “brainstorm” này thực sự ảnh hưởng đến cảm xúc cao trào.
Nhắc đến hành động là dẫn đến một câu hỏi lớn: Những màn mạo hiểm của Ethan Hunt lần này sẽ “điên” đến mức nào? Phần phim trước, vốn được xem là để xây dựng cốt truyện cho Nhiệm vụ: Bất khả thi – Nghiệp báo cuối cùng, đã có cảnh nhân vật này lao xe moto khỏi vách núi được Paramount Pictures quảng bá là “một trong những pha mạo hiểm nhất trong lịch sử điện ảnh thế giới”. Cho phần hạ màn, việc đưa ra một pha hành động còn quy mô hơn thế là kỳ vọng từ khán giả, là áp lực với đoàn làm phim.
Câu trả lời của ê-kíp có phần hơi khó ngờ. Điểm nhấn hành động không phải là trận không chiến có cảnh bám máy bay đặc trưng với series, mà là phân cảnh diễn ra dưới nước, trong lòng một chiếc tàu ngầm khổng lồ bị mắc kẹt dưới biển băng Bering. Ethan Hunt – đeo mặt nạ dưỡng khí, cử động chậm chạp trong môi trường nước, áp suất đè nặng – đưa khán giả rơi vào một khoảng không nghẹt thở. Càng về sau, phân cảnh càng phát triển đánh vào nỗi sợ không gian kín (claustrophobia) thường gặp ở con người, thậm chí kết hợp yếu tố jumpscare.
Đây là một làn gió mới, một lựa chọn thông minh giúp đổi vị cho những ai đã quen với các cảnh hành động trên cao, cháy nổ ầm ĩ hay đua xe nghẹt thở của Ethan Hunt. Quan trọng hơn, nó cũng là một màn “khoe tài” của đội ngũ làm phim khi phải tái hiện một không gian ngập nước với những pha xoay, nghiêng theo tàu. Dù người xem yêu hay ghét hướng đi này, khó ai có thể phủ nhận rằng nó đã mang lại một trải nghiệm khác biệt – và vẫn xứng đáng đứng trong hàng ngũ những cảnh hành động đáng nhớ nhất của loạt phim.
LỜI tri ân trọn vẹn cho 3 thập kỷ hành động của ethan HUNT VÀ LỜI TẠM BIỆT… BẤT KHẢ THI?
Bất chấp những tín hiệu gây nhiễu từ diễn viên lẫn đạo diễn về việc Nghiệp báo cuối cùng có đúng là phần phim khép lại chuỗi series ăn khách Nhiệm vụ: Bất khả thi hay không, tác phẩm vẫn rõ ràng là một lời tri ân trọn vẹn dành cho Ethan Hunt – biểu tượng hành động suốt gần ba thập kỷ qua.
Bộ phim mang đậm tinh thần hoài niệm, từ loạt flashback gợi nhắc các phần phim trước, đến những tình tiết khơi gợi quá khứ chưa khép lại của Ethan. Chủ đề “nghiệp báo” được khai thác như một cơ hội để nhân vật này đối mặt và phục hồi danh tiếng với giới chức và những kẻ thù cũ.
Nhiều phân đoạn hành động dường như được dàn dựng như những khúc tưởng niệm điện ảnh dành riêng cho Ethan, thay vì tiếp tục miêu tả trọn vẹn nhiệm vụ. Điển hình là cảnh anh thoát khỏi tàu ngầm, vùng vẫy giữa biển lạnh và bất tỉnh tựa lưng vào mặt băng lạnh giá – một cú máy đẹp lưu luyến hình ảnh nhân vật giữa lằn ranh sống – chết, lược bỏ đi đoạn Grace (Hayley Atwell) làm thế nào để giải cứu anh để tiếp tục hoàn thành nốt nhiệm vụ đó.
Tập trung ánh sáng vào một cá nhân, bộ phim gần như né tránh việc phát triển các nhân vật phụ, đặc biệt là những người cộng sự của Ethan. Kết quả là nhiều chi tiết liên quan đến họ bị dồn ra ngoài màn ảnh (off-screen) hoặc xuất hiện đột ngột, khiến mạch truyện trở nên rối ren và không chạm đến cảm xúc dù họ cũng có những khoảnh khắc then chốt cho riêng mình.
Tay sát thủ Paris (Pom Klementieff) và đặc vụ Theo Degas (Greg Tarzan Davis) được giới thiệu ở phần phim trước, qua hai phần vẫn không để lại nhiều dấu ấn. Nhân vật Paris dường như chỉ có một vẻ ngoài lạnh lùng rất bắt mắt, thỉnh thoảng ném vào những câu thoại ngắn gọn và hỗ trợ Benji và không có vai trò gì cụ thể được định sẵn, một sự phí hoài khả năng diễn xuất của Pom Klementieff.
Hollywood rất giỏi trong việc giữ một series phim thành công trường tồn. Kể cả khi Nhiệm vụ: Bất khả thi thực sự kết thúc, thì những phần spin-off (ngoại truyện) ăn theo series chính vẫn là một mảng kinh doanh rất đáng đầu tư cho các nhà làm phim. Song, việc các nhân vật ngoài Ethan còn gắn bó với series thiếu nền tảng phát triển khiến khán giả khó hình dung về một tương lai tiếp nối. Series sẽ phải làm sao nếu thế hệ nhân vật kế thừa là Grace, Degas, Paris mà họ đã giới thiệu không đủ sức tạo dấu ấn và gánh vác di sản Ethan Hunt để lại, và liệu họ có thể nào trở thành một Ethan Hunt tiếp theo, hay việc để hình ảnh Ethan Hunt vào quá khứ mãi là một nhiệm vụ bất khả thi với khán giả?
Nhóm thực hiện
Bài: Audrey