Ngay sau khi ra mắt, Trigger ghi nhận 2,9 triệu lượt xem toàn cầu (tính theo thời lượng xem chia cho độ dài phim) chỉ trong ba ngày. Theo bảng xếp hạng Tudum của Netflix ngày 30/7, phim xếp thứ 4 trong Top 10 phim truyền hình không nói tiếng Anh, đồng thời giữ vững vị trí số 1 tại Hàn Quốc và lọt vào Top 10 ở 66 quốc gia khác, trong đó có Việt Nam.
Kịch tính và đen tối
Trigger mở ra bối cảnh giả tưởng: một Seoul hỗn loạn khi súng đạn bỗng chốc tràn lan, biến thành phố thành chiến trường vô luật pháp. Hoảng loạn nhanh chóng lan rộng trên toàn quốc, trong khung cảnh đó, hai người đàn ông mang lý tưởng và xuất phát điểm trái ngược do Kim Nam Gil và Kim Young Kwang đảm nhiệm, bị kéo vào cuộc điều tra nhằm truy tìm nguồn gốc của dòng vũ khí đang đe dọa an ninh quốc gia.
Lee Do là một cựu xạ thủ từng phục vụ tại vùng chiến sự, hiện đã rút lui về làm một tuần tra viên với lời thề không bao giờ cầm súng trở lại. Tuy nhiên, chuỗi vụ nổ súng ngẫu nhiên xảy ra tại nhiều nơi buộc anh phải phá bỏ nguyên tắc của chính mình. Trên hành trình đó, Lee Do chạm trán Moon Baek – một nhân vật bí ẩn, vừa là đồng minh bất đắc dĩ, vừa là tấm gương phản chiếu góc khuất trong lý tưởng của anh. Cuộc hợp tác giữa hai người dần mở ra sự thật về mạng lưới phân phối vũ khí.
BÀI LIÊN QUAN
Trigger ghi dấu bằng kịch bản thẳng thắn, cách xây dựng thế giới giả tưởng gắn liền với tính thời sự và nỗ lực rõ ràng trong việc chất vấn sự bất toàn của luật pháp trong thời kỳ khủng hoảng. Phim làm tốt trong việc khắc họa tính hai mặt của vũ khí. Theo đó, một khẩu súng trong tay người yếu đuối có thể trở thành tấm khiên chống lại bất công. Nhưng cũng khẩu súng ấy, khi rơi vào tay một kẻ chất chứa thù hận, sẽ khơi lên bi kịch không thể kiểm soát.
Sở hữu tiết tấu nhanh, nhiều trường đoạn rượt đuổi căng thẳng và bầu không khí u tối, phim còn là lời cảnh báo về những rạn vỡ trong kết cấu xã hội khi trật tự bị đẩy đến giới hạn. Phim để khán giả tự suy ngẫm: khi luật pháp không đủ sức bảo vệ, con người sẽ làm gì để tồn tại?
Phản ánh mặt tối của xã hội hiện đại
Trigger không mất nhiều thời gian để thiết lập không khí căng thẳng. Ngay từ cảnh mở đầu, khán giả đã được kéo vào nhịp sống nghẹt thở của Seoul, một đô thị hiện đại với áp lực len lỏi vào từng chi tiết nhỏ nhất trong cuộc sống. Những căng thẳng ấy hiện lên rõ nhất trong giới học sinh, các mối quan hệ bạn bè, những căn phòng trọ hộp diêm, chênh lệch giàu nghèo… Phim khéo léo khai thác từng mảnh vụn đời sống, từng nỗi đau riêng tư, những điều tưởng nhỏ nhặt nhưng lại chất chứa đủ lực đẩy để biến một người vô hại thành kẻ bóp cò.
Mỗi tập phim là lát cắt của những cuộc đời đứng trên bờ vực. Những người bóp cò có thể là người xấu, những tên tội phạm với tư tưởng lệch lạc nhưng cũng có thể là những người cả đời sống lương thiện bị đẩy đến giới hạn của phẫn uất và tuyệt vọng. Đó là một thanh niên đang ôn thi công chức cảm thấy thế giới đang vận hành trong sự bất công; một người mẹ kiệt sức trong hành trình tìm công lý cho con trai tử nạn; một y tá mới vào nghề bị cô lập bởi môi trường y tế đầy bạo lực ngầm; một gã từng là tay sai vặt cho tổ chức tội phạm bị chính ông chủ mình phản bội; một nạn nhân bạo lực học đường không tìm thấy chốn để nương tựa…
Từ đó, hàng loạt vụ xả súng xảy ra giữa những bối cảnh tưởng chừng vô hại: một trường trung học, một đồn cảnh sát, một nhà tắm công cộng, một bãi đậu xe ngầm, thậm chí cả trong goshiwon – những phòng trọ nghèo khép kín của tầng lớp dưới đáy xã hội Hàn Quốc. Bằng việc đưa bạo lực vào những không gian gắn liền với sinh hoạt thường nhật, đạo diễn đặt khán giả trước một thực tế: nỗi sợ không nằm ở những nơi xa lạ, mà tồn tại ngay giữa lòng đời sống hàng ngày, nơi người ta vẫn tưởng là an toàn.
Trigger không dựng một thế giới giả tưởng để người xem thoát ly. Trái lại, nó phơi bày trực diện với những xung năng cực đoan vẫn luôn âm ỉ trong lòng một xã hội hiện đại, công nghiệp hóa. Không ai trong phim thực sự ác theo nghĩa trắng đen, chỉ có những con người bị đẩy đến giới hạn, đã kêu cứu, đã không được lắng nghe và cuối cùng dùng khẩu súng như một công cụ cuối cùng để cất tiếng.
Xem thêm
•[Review phim] “The Fantastic Four: First Steps”: Tình cảm gia đình là cội nguồn của mọi sức mạnh
•[Review phim] “Law and the City”: Làn gió mới cho thể loại hài lãng mạn về luật pháp
Dàn sao thực lực
Gây chú ý bởi đề tài xã hội nhạy cảm, Trigger còn tạo nên sức nặng nhờ sự dẫn dắt tinh tế từ hai gương mặt kỳ cựu: Kim Nam Gil và Kim Young Kwang. Kim Nam Gil vào vai Lee Do – một cảnh sát sống giữa giằng co của lý tưởng và thực tế, tiếp tục chứng minh vì sao anh vẫn luôn là gương mặt được các đạo diễn tin tưởng cho những vai nội tâm phức tạp. Trong lần trở lại này, tài tử U50 ghi dấu với những pha hành động mãn nhãn quen thuộc cùng lối diễn tinh tế, giàu cảm xúc.
Đối trọng với Lee Do là Moon Baek – nhân vật quyền lực của giới buôn vũ khí vừa lạnh lùng vừa đầy mâu thuẫn, được Kim Young Kwang khắc họa bằng lối diễn biến ảo, nhiều lớp, lúc thì tưng tửng, kỳ quặc, có lúc đáng thương và lúc thì đáng sợ, tàn nhẫn. Mối quan hệ giữa Lee Do và Moon Baek, từ cộng sự bất đắc dĩ đến kẻ thù chính là trục cảm xúc chủ đạo của toàn bộ series.
Bên cạnh hai vai chính, tuyến phụ của Trigger cũng ghi dấu bằng diễn xuất ổn định và nhiều phân đoạn thuyết phục. Park Hoon, Gil Hae Yeon, Kim Won Hae, Woo Ji Hyun và Lee Seok… những gương mặt quen thuộc với màn ảnh Hàn đã mang lại những màn trình diễn nội lực cho các tập phim, góp phần tái hiện bức tranh toàn cảnh về một xã hội với những góc khuất đời thường.
BÀI LIÊN QUAN
Tuy vậy, dù sở hữu một tiền đề hấp dẫn, dàn diễn viên thực lực, Trigger vẫn bộc lộ nhiều khiếm khuyết trong triển khai kịch bản, đặc biệt ở cấu trúc và sự phát triển tâm lí nhân vật. Cách tiếp cận tuyến tính với mỗi tập là một bi kịch lẻ khiến tổng thể thiếu sự liền mạch. Dù phim cố gắng đưa ra những gương mặt đa dạng đại diện cho các vấn đề xã hội như bạo lực học đường, bất công y tế hay bất ổn tâm lý, thì những câu chuyện này càng về sau càng trở nên mờ nhạt do thiếu tính liên kết. Các nhân vật xuất hiện và biến mất sau một tập dù tiềm năng khai thác còn lớn.
Thêm vào đó, điểm yếu dễ thấy nhất là cách bộ phim xử lý động cơ phản diện. Trong suốt hơn nửa thời lượng phim, thân thế và mục đích thực sự của kẻ đứng sau đường dây phân phối súng đạn vẫn được giữ ở mức mơ hồ và đủ tạo nên sức hấp dẫn. Tuy nhiên, khi chân dung phản diện dần lộ diện, phim lại không đưa ra một lý do đủ thuyết phục cho hành động gieo rắc hỗn loạn trên toàn xã hội. Động cơ bị giản lược thành những tuyên bố chung chung về “thức tỉnh xã hội” và “đảo ngược hệ thống”, kết quả là tuyến phản diện mất đi sức nặng cần thiết để đối trọng với nhân vật chính, khiến cuộc đối đầu giữa hai phe trở nên nhạt nhòa.
Dẫu thế, bỏ qua những bất cập về kịch bản và tâm lý nhân vật, Trigger vẫn có thể đáp ứng phần nào kỳ vọng của những khán giả tìm kiếm nhịp phim nhanh, ý tưởng lạ và không khí căng thẳng đặc trưng của dòng hành động – giả tưởng Hàn Quốc.
Nhóm thực hiện
Bài: Hoàng Thúy Vân