Yến Ngộ Vĩnh An xoay quanh gia đình họ Thẩm, vốn là chủ nhà hàng hiện đại, bất ngờ cùng nhau xuyên không về thành Vĩnh An thời cổ đại. Để mưu sinh, họ phải mở quán ăn, dùng công thức hiện đại để chinh phục khẩu vị của người xưa. Tại đây, con gái họ là Thẩm Thiều Quang hay A Tề, gặp Lâm Yến, một vị quan trẻ tuổi mang trong mình nỗi đau mất mát và nung nấu ý chí rửa oan cho gia tộc. Phim là sự pha trộn giữa những tình huống dở khóc dở cười khi đại gia đình học cách thích nghi để tìm cơ hội trở về. Song song là hành trình Lâm Yến tìm thấy một gia đình mới, đồng thời, một mối tình lãng mạn nảy nở trên sự đồng điệu và hơi ấm của những bữa cơm gia đình. Dưới đây là 7 thông điệp truyền cảm hứng từ bộ phim.
Tình yêu đích thực không phải là sự chiếm hữu, mà là sự tự do và tôn trọng lẫn nhau
Được Trưởng Công chúa mời chuẩn bị thức ăn cho buổi tiệc thơ, A Tề và Lâm Yến đã cùng nhau nấu ăn và trò chuyện. Trong căn bếp nhỏ, cô nói với anh về chuyện tình Ngưu Lang – Chức Nữ. Huyền thoại này vốn là một tích truyện đã ăn sâu vào văn hóa Á Đông và là điểm nút khai mở quan điểm về bản chất của tình yêu trong xã hội đương đại của A Tề. Thông qua chi tiết Ngưu Lang chiếm đoạt y phục, buộc Chức Nữ phải lưu lại nhân gian, cô phê phán cách người nam hành xử gia trưởng và ép buộc.
Theo quan điểm của A Tề, tình yêu không thể là một sự ràng buộc dựa trên sự chiếm đoạt hay mặc định, mà phải là kết quả của sự đồng thuận tinh thần, nơi hai tâm hồn hoàn toàn tự do gặp gỡ và chấp nhận nhau. Đây là một ngôn mạnh mẽ, đòi hỏi quyền tự quyết và tự do của người phụ nữ trong mọi mối quan hệ, kể cả tình yêu.
Chính trong khoảnh khắc tranh luận ấy, Lâm Yến chọn cách lắng nghe, thấu cảm, và quan trọng hơn, anh nhanh chóng nhận ra một sự thật mang tính lịch sử: phần lớn các câu chuyện cổ tích và huyền thoại đều được kiến tạo dưới lăng kính và quyền tự sự của nam giới. Sự đồng cảm hiếm hoi này giữa hai người, được xây dựng trên nền tảng của tư duy phản biện và thế giới quan bình đẳng, đã biến một cuộc trò chuyện thông thường thành một khoảnh khắc kết nối sâu sắc.
Sự tinh tế trong phản ứng của Lâm Yến được đặt vào bối cảnh tương phản với ký ức của A Tề. Cô nhớ cũng từng chia sẻ với người yêu cũ câu chuyện tương tự nhưng nhận lại là lời phàn nàn. Chi tiết tưởng chừng nhỏ bé này lại vô tình phơi bày một vấn đề cố hữu trong mối quan hệ của nhiều người đàn ông hiện đại: một thái độ hời hợt, không sẵn lòng thừa nhận hoặc coi trọng cảm xúc và sự phức tạp trong suy nghĩ của phụ nữ.
Sự dũng cảm không nằm ở chỗ chống lại cả thế giới, mà ở khả năng giữ vững nhân phẩm và lòng trắc ẩn
Xã hội cổ đại nơi gia đình A Tề xuyên không là một xã hội bị chi phối bởi những ranh giới cứng nhắc: thương nhân bị xem thường và tiếng nói phụ nữ bị triệt tiêu. Nền tảng của thế giới ấy được xây dựng trên sự phân cực giữa quyền lực và phục tùng. Đối với A Tề, nỗi lo sợ thường trực là viễn cảnh đánh mất hoàn toàn tự do và buộc phải chấp nhận kiếp sống ràng buộc.
Khác với những thành viên trong gia đình, A Tề thể hiện khả năng thích nghi phi thường. Cô nhanh chóng nắm bắt “luật chơi” của hệ thống phân cấp: hiểu rằng quyền lực là lá chắn cần có, nhưng cũng là thanh gươm đầy rủi ro. Cô học cách ẩn mình, sử dụng sự mềm dẻo, khéo léo để né tránh sự đối đầu trực diện với giới quý tộc hay quân đội. Trong mắt xã hội đó, sự im lặng của phụ nữ là điều hiển nhiên, nhưng trong sự im lặng của A Tề, lại là một ý chí tự chủ và tỉnh táo, nói đúng hơn là “lươn lẹo”.
Sự kiện giải cứu A Viên đã đánh dấu một điểm uốn quan trọng, buộc A Tề đứng lên. Bản thân A Viên bị lừa làm nô lệ cho một gia đình giàu có, A Tề biết rõ cứu A Viên là đắc tội với tầng lớp cầm quyền nhưng cô vẫn kiên định bước vào. Hành động này là minh chứng rằng sự dũng cảm tối thượng không nằm ở việc thách thức cả thế giới bằng sức mạnh thể chất, mà nằm ở khả năng bảo vệ nhân phẩm và lòng trắc ẩn của chính mình.
Bạn bè là những người bình đẳng với nhau, bất chấp thân thế, địa vị
Cuộc thảm sát kinh hoàng của phản tặc đã in hằn một vết thương sâu sắc vào ký ức tuổi thơ của Lâm Yến, nhưng cũng định hình nên nền tảng kiên cố cho nhân cách anh sau này. Sống trong một xã hội bị trói buộc bởi trật tự giai cấp nghiêm ngặt, có sự phân biệt rạch ròi giữa chủ và tớ, hình ảnh Lâm Yến, một thiếu niên quý tộc, không chút do dự cõng tiểu thị vệ Lưu Thương bị thương nặng trong cuộc trốn chạy sinh tử mang tính phá vỡ khuôn phép.
Trong suốt bộ phim, Lâm Yến chưa bao giờ xem thị vệ của mình là tầng lớp thấp kém, anh đối đãi với Lưu Thương, với người hầu trong nhà bằng sự tôn trọng căn bản nhất của một con người. Sau này, khi Lâm Yến đề nghị chia sẻ công việc nhà như rửa bát hay nấu ăn cùng A Tề, đó là sự biểu đạt chân thật rằng tử tế không bao giờ cần phân biệt địa vị. Chính thái độ trân trọng sự bình đẳng ấy đã khiến sự hiện diện của anh trở nên mềm mại, chân thực và đầy khác biệt trong một thế giới vẫn còn đầy rẫy định kiến khắc nghiệt.
Tiền bạc, cái tôi đôi khi là bi kịch của hôn nhân
Trong tập 12, lúc cả gia đình đang quây quần bên bữa ăn dịp Tết Trung Thu, hai vợ chồng Thẩm Kiến Thiết – Phượng Hà đã cãi nhau dữ dội và thậm chí đòi ly hôn. Ẩn sau tiếng cười và những mâu thuẫn tưởng như vụn vặt là một bi kịch rất đời: sự bất an về địa vị và quyền lực của người đàn ông lẫn phụ nữ trong gia đình. Phượng Hà không thực sự giận chồng vì tiền bạc, mà vì cảm giác xa lạ với người đàn ông trước mặt. Thẩm Kiến Thiết, vốn là người chồng hiền lành và tận tụy, bỗng thay đổi khi có tiền. Anh khoe khoang, phô trương. Sự kiêu hãnh ấy, nhìn sâu hơn, xuất phát từ định kiến cố hữu trong xã hội Á Đông: đàn ông chỉ được coi là thành công khi có địa vị và vật chất. Khi đạt được điều đó, Thẩm Kiến Thiết khao khát được nhìn nhận, được vợ và con thừa nhận như trụ cột thật sự của gia đình.
Thế nhưng, phía sau sự tự mãn của anh ông là nỗi lo mất quyền kiểm soát, còn sau sự tổn thương của Phượng Hà là nỗi sợ bị gạt ra ngoài cuộc đời của người đàn ông mình từng yêu. Cuộc cãi vã, vì vậy, là biểu hiện của cuộc đấu tranh âm thầm giữa cái tôi và tình thân. Cảnh phim được dàn dựng với chút hài hước, nhưng ẩn chứa độ chân thực đáng suy ngẫm. Nó soi chiếu một vấn đề muôn thuở trong hôn nhân hiện đại – khi tình yêu không mất đi, nhưng vai trò và giá trị giữa hai người đã âm thầm thay đổi.
Sự trưởng thành của một cá nhân đi kèm với việc chấp nhận những mặt mâu thuẫn của gia đình và bản thân
Thoạt nhìn, những cuộc cãi vã của cha mẹ A Tề trong các tập trước tưởng chỉ là mảng hài nhằm tạo nhịp thư giãn cho bộ phim. Nhưng khi tập 12 mở ra, khán giả mới nhận ra lớp nghĩa sâu hơn: đó là nỗi đau lặng thầm của một đứa con đã quá quen với bất hòa đến mức phải giả vờ như không có gì xảy ra. Qua lời kể của A Tề, ta thấy rõ sự bất lực ấy. A Tề không đủ can đảm để đối diện, cũng chẳng thể can thiệp, nên chỉ còn cách sống cùng sự hỗn độn ấy như một điều hiển nhiên.
Trong cuộc trò chuyện với Lâm Yến, A Tề khẽ thốt lên rằng cô xấu hổ vì để anh thấy “trò cười” đó, tức thấy cảnh ba mẹ cô cãi nhau. Đó vừa là sự ngượng ngùng của một người con trước khách lạ vừa là sự bối rối của tuổi trưởng thành – khi ta bắt đầu nhìn cha mẹ bằng con mắt của người ngoài, và chợt nhận ra họ cũng có thể yếu đuối, nông nổi, nhỏ nhen hay sai lầm. Cảm giác xấu hổ ấy kéo theo một chuỗi mâu thuẫn: vừa thương, vừa giận, vừa thấy bản thân ích kỷ vì đã để lòng khinh miệt thoáng qua.
Cảnh phim Yến Ngộ Vĩnh An trở nên đặc biệt giàu cảm xúc khi Lâm Yến không tìm cách lý giải hay khuyên nhủ, mà chỉ nói: “Không có gì đáng xấu hổ cả”. Một câu nói giản dị, nhưng chứa đầy sự thấu hiểu. Anh không xóa đi nỗi xấu hổ của A Tề, mà giúp cô học cách chấp nhận nó. Bằng cách khắc họa sự giằng xé nội tâm của A Tề giữa tình thương và nỗi tủi hổ phim gợi lên một thông điệp sâu sắc: trưởng thành không phải là luôn tha thứ cho cha mẹ, mà là dám nhìn thấy họ trong sự bất hảo, và vẫn yêu họ dù họ bất hảo bao nhiêu.
Nam và nữ, bình đẳng bắt đầu từ gian bếp
Trong bối cảnh xã hội cổ đại, không gian bếp núc luôn nghiễm nhiên được xem là lãnh địa của phụ nữ, bị mặc định gắn liền với lao động “hạ đẳng” và sự phục tùng. Tuy nhiên, bộ phim đã có sự đảo ngược tinh tế thông qua hình tượng nam chính Lâm Yến. Dù mang thân phận là một vị quan có địa vị cao, Lâm Yến hoàn toàn thoát ly khỏi tư tưởng gia trưởng phổ biến. Đối với anh, không tồn tại bất kỳ định kiến nào về việc “quý ông” phải tránh xa công việc nội trợ.
Hành động của Lâm Yến từ việc đề nghị rửa bát, chủ động giúp A Tề nấu ăn, cho đến chi tiết độc đáo là đóng máy rửa bát cho cô vượt xa những cử chỉ lãng mạn thông thường. Đây là một tuyên ngôn rõ ràng và mạnh mẽ về sự bình đẳng trong lao động gia đình. Hành động này càng có sức nặng khi được đặt vào sự tương phản gay gắt với bối cảnh xã hội cổ đại, nơi sự phân biệt giai cấp và giới tính là luật bất thành văn. Việc một người đàn ông quý tộc sẵn lòng chia sẻ gánh nặng công việc nội trợ đã củng cố vững chắc hình ảnh của anh. Phim từ đó mang tới thông điệp mang tính tiên phong, cổ vũ cho sự cân bằng và chia sẻ trách nhiệm trong mọi mối quan hệ.
BÀI LIÊN QUAN
Khả năng của con người có hạn nên hãy trắc ẩn với cả bản thân
Dù tài cao, hiểu rộng, công danh hiển hách khi tuổi trẻ, Lâm Yến vẫn bị trói buộc bởi gánh nặng trả thù và cảm giác tội lỗi vô hình về việc không xứng đáng được hạnh phúc. Tuy nhiên, anh tìm thấy sự giải phóng thông qua lời nói của A Tề: “Khả năng của con người có hạn. Đừng quá khắt khe với bản thân”. Thông điệp này được gửi gắm đến những người đang phải gánh vác trách nhiệm quá lớn, bị mắc kẹt trong những khúc mắc của quá khứ, hay bị chi phối bởi những kỳ vọng cứng nhắc. Nó là một sự khích lệ mạnh mẽ để buông bỏ sự tự hành hạ và chấp nhận sự không hoàn hảo như một phần tất yếu của kiếp người.
Lời khuyên tiếp theo: “Anh chỉ cần tận hưởng thế giới này và trải nghiệm tất cả”, là một sự giải thoát khỏi khuôn khổ đạo đức khắt khe mà Lâm Yến tự áp đặt. Từ đó, phim cho thấy giá trị cốt lõi của một cá nhân không nằm ở việc họ hoàn thành một mục tiêu nặng nề như trả thù, hay đạt được một danh vị cao quý mà nằm ở quyền được sống, được hạnh phúc, và được trải nghiệm cuộc đời một cách trọn vẹn trong mọi khoảnh khắc. Đây là một tuyên ngôn về sự cần thiết của việc chăm sóc và thấu hiểu bản thân, chứng minh rằng, chỉ khi ta đối xử nhân hậu với chính mình, ta mới thực sự có thể chữa lành và kết nối với thế giới.
Xem thêm
•10 bộ phim Hàn hay nhất những năm gần đây lấy cảm hứng từ đời thực
•7 bộ phim thanh xuân Trung Quốc hay nhất 2025 khiến bạn rung động
•[Review phim] “Hiến Ngư”: Phim xuyên không hài hước, dí dỏm đan xen triết lý sống chậm